Có Gì Cũng Được, Trừ Có Bệnh, Bà Con NHớ Giúp Tuấn Tôi Điều Này Nhé

Bà con ạ, cuộc đời nhiều cái mình có thể cho qua: chuyện cơm áo gạo tiền, chuyện buồn vui được mất, chuyện đồ dùng vật chất… cái gì cũng có thể xoay xở. Nhưng chỉ riêng một điều, Tuấn tôi mong bà con nhớ kỹ: Có gì cũng được, trừ có bệnh. Bởi một khi đã vướng bệnh, thì bao nhiêu điều quý giá trong đời cũng hóa thành vô nghĩa. Hôm nay, Tuấn tôi xin kể đôi điều từ trải nghiệm và tấm lòng của một người làm nghề y, mong bà con giữ sức khỏe để đời thêm trọn vẹn.
Cuộc đời có nhiều thứ chấp nhận được – nhưng sức khỏe thì không
Cuộc sống muôn màu, mỗi người một hoàn cảnh, có người đủ đầy, có người chật vật. Nhưng tất cả đều có thể xoay xở, miễn sao còn có sức khỏe trong tay.
Bà con thử nghĩ mà xem, cơm canh có khi đạm bạc, việc làm có khi bấp bênh, đồ dùng có khi chẳng sang trọng… nhưng nếu cơ thể khỏe mạnh, thì ta vẫn sống vui, sống trọn. Sức khỏe chính là nền tảng cho mọi điều khác trong cuộc đời.
Có sức khỏe, ta có thể làm lại từ đầu khi thất bại. Có sức khỏe, ta đủ sức gánh vác khi gia đình gặp khó. Có sức khỏe, ta mới thấy niềm vui trong từng bữa cơm thường ngày, mới thấy hạnh phúc trong từng hơi thở. Ngược lại, mất sức khỏe rồi thì tiền bạc, công việc, tiện nghi… tất cả cũng trở nên vô nghĩa.
Tuấn tôi vẫn hay nhắn nhủ: “Đời có nhiều thứ chấp nhận được, có thể thiếu, có thể kém; nhưng riêng sức khỏe thì không. Vì một khi đánh mất nó, bà con sẽ mất luôn chỗ dựa để mà xoay sở trong cuộc sống”.
Của ăn, việc làm, đồ dùng – có thế nào cũng được, miễn đừng hại thân
Mỗi ngày của bà con mình, dù bận rộn đến đâu, cũng xoay quanh ba chuyện chính: ăn uống, làm việc và sinh hoạt. Đó là nếp sống thường nhật, là cái nền cho cuộc sống. Nhưng Tuấn tôi để ý, nhiều khi chính ba chuyện tưởng chừng đơn giản ấy lại trở thành nguyên nhân gây bệnh nếu ta không biết giữ cho điều độ. Vậy nên, Tuấn tôi vẫn nhắc đi nhắc lại: cái gì cũng được, miễn đừng hại thân.
Ăn uống: ngon miệng thì được, nhưng phải giữ cho lành
Ăn uống vốn là cái thú vui mỗi ngày. Bà con mình ai cũng có sở thích riêng: người thích đậm đà, người quen cay nồng, người lại mê đồ ngọt. Cái đó, Tuấn tôi chẳng cấm cản gì. Nhưng cái gì cũng vậy, quá đà thì hóa hại. Ăn nhiều đường thì sinh tiểu đường, gan tụy phải gánh nặng. Ăn quá mặn thì thận yếu dần, huyết áp tăng cao. Ăn cay nóng liên tục thì bao tử, lá gan kêu than.
Tuấn tôi đã gặp nhiều bà con, khi còn khỏe thì cứ nghĩ ăn uống là chuyện nhỏ, miễn ngon miệng là được. Nhưng đến lúc bệnh tìm đến mới hối hận: “Giá mà hồi đó ăn bớt lại một chút thì đâu đến nỗi”. Thành thử, Tuấn tôi khuyên: ăn gì cũng được, miễn là cân bằng, vừa đủ. Một bữa cơm rau luộc, cá kho mà thanh đạm, còn quý hơn cao lương mỹ vị mà để lại gánh nặng cho cơ thể.
Việc làm: vất vả cũng được, nhưng chớ quên nghỉ ngơi
Cái thân mình sinh ra là để lao động, để gánh vác cuộc sống. Cực khổ, vất vả cũng chẳng sao, miễn là ta còn sức khỏe để làm. Nhưng Tuấn tôi thấy, nhiều bà con vì lo toan mà lao vào công việc không nghỉ, coi sức khỏe như vô tận. Có người đi làm ca đêm, ngủ ngày chập chờn, sức lực hao mòn lúc nào không hay. Có người ham kiếm tiền, chẳng dám nghỉ ngơi, để rồi đến khi bệnh tim, bệnh phổi, bệnh xương khớp ập đến thì mới hốt hoảng.
Tuấn tôi dặn bà con: làm việc thì cứ làm, nhưng phải biết dừng, biết nghỉ. Mỗi giờ làm, hãy dành đôi phút đứng lên vươn vai, hít thở, để khí huyết lưu thông. Ngày nào cũng vậy, dù bận đến mấy, cũng phải có giấc ngủ trọn vẹn. Có vậy, thân thể mới bền, làm mới lâu dài được. Chứ “cày” đến kiệt sức, rồi nằm một chỗ trong bệnh viện, thì có cố gắng bao nhiêu cũng thành công cốc.
Đồ dùng: tiện nghi cũng được, nhưng đừng lệ thuộc
Ngày nay, điện thoại, tivi, máy tính đã trở thành bạn đồng hành trong cuộc sống. Chúng giúp mình liên lạc, làm việc, giải trí – rất tiện. Có cũng tốt, chẳng có gì sai. Nhưng Tuấn tôi thấy nhiều bà con lại lệ thuộc quá mức. Có người thức khuya dán mắt vào màn hình, mắt đỏ hoe, giấc ngủ xáo trộn. Có người cả ngày không rời điện thoại, thần kinh căng thẳng, tâm trí mệt mỏi. Có cháu nhỏ còn mê game, mê mạng xã hội đến bỏ ăn, bỏ học, sức khỏe suy giảm thấy rõ.
Đồ dùng vốn sinh ra để phục vụ con người, nhưng nếu bà con không biết tiết chế, thì ngược lại, nó sẽ bào mòn sức khỏe từng ngày. Vậy nên, Tuấn tôi khuyên: xài thì cứ xài, nhưng phải biết ngắt ra. Tắt điện thoại sớm để ngủ đủ giấc, giảm thời gian trước màn hình để đôi mắt được nghỉ, dành thêm thời gian đi bộ, trò chuyện, hít thở khí trời. Có vậy, thân thể mới khỏe, tinh thần mới an.
Bệnh tật đến thì của cải, thời gian cũng thành vô nghĩa
Người ta thường nói: Có bệnh mới thấy sức khỏe là vô giá. Đúng lắm bà con ạ, vì khi bệnh tìm đến, mọi thứ xung quanh đều chẳng còn quan trọng nữa.
Bà con có tiền, có của, nhưng đến khi nằm viện thì tất cả cũng chỉ để chi trả thuốc thang, mổ xẻ. Nhiều căn bệnh mãn tính, có tiền cũng không mua được sức khỏe nguyên vẹn. Thế mới nói, giữ cho thân không bệnh ngay từ đầu mới là cách tiết kiệm nhất.
Có bệnh rồi thì thời gian quý báu phải dành cho thăm khám, nằm điều trị. Những dự định, những ước mơ đều dang dở. Thời gian không còn để sống vui, mà chỉ xoay quanh thuốc men. Đó là cái mất mát lớn nhất mà bệnh tật mang đến.
Còn nữa, không chỉ đau xác thân, bệnh còn gặm nhấm tinh thần. Người bệnh thường mệt mỏi, chán chường, dễ rơi vào cô đơn. Tuấn tôi luôn dặn: phải giữ tinh thần lạc quan, chia sẻ với gia đình, bạn bè. Nhưng giá như mình đừng bệnh, thì đâu cần phải gồng gánh như thế.

Bà con nhớ giúp Tuấn tôi vài điều nhỏ để phòng bệnh
Giữ sức khỏe không phải chuyện cao xa, mà nằm ngay trong thói quen hằng ngày. Tuấn tôi mong bà con nhớ vài điều nhỏ, để phòng bệnh từ sớm.
- Uống đủ nước – điều giản dị nhưng hay bị quên: Một ngày uống đủ nước giúp cơ thể thanh lọc, tuần hoàn tốt. Bà con cứ tập thói quen để chai nước bên cạnh, nhắc mình uống đều, đừng để khát mới uống.
- Vận động nhẹ nhàng – vài phút mỗi ngày cũng quý: Ngồi lâu hại lưng, hại khớp. Bà con chỉ cần đứng dậy đi lại, duỗi cơ, hít thở sâu… vài phút thôi cũng đã tốt hơn nhiều. Nếu có thể, tập thể dục buổi sáng, đi bộ, đạp xe nhẹ – cái lợi rất lớn cho sức khỏe.
- Ngủ đủ giấc – một giờ ngủ sớm hơn cũng đã quý: Mạng xã hội, phim ảnh dễ cuốn mình đi đến khuya. Nhưng bà con nhớ, ngủ sớm, ngủ đủ giấc thì cơ thể mới phục hồi. Thà bớt một tập phim còn hơn mai dậy mệt mỏi, sức yếu.
- Đi khám định kỳ – để bệnh không kịp “ẩn nấp”: Nhiều bệnh không có triệu chứng rõ ràng, đến khi phát hiện thì đã muộn. Bà con nên khám sức khỏe định kỳ: đo huyết áp, xét nghiệm máu, siêu âm tổng quát. Phát hiện sớm, trị sớm, khỏe sớm.
Kết: Có Gì Cũng Được, Trừ Có Bệnh
Sau cùng, Tuấn tôi chỉ muốn nhắn một câu thật lòng: Có gì cũng được, miễn sao đừng có bệnh. Có sức khỏe thì bà con mới làm được cho gia đình, mới sống vui cùng bạn bè, mới xây dựng cuộc đời. Có bệnh rồi thì tất cả đều lu mờ.
Tuấn tôi mong bà con coi sức khỏe là tài sản lớn nhất. Giữ gìn từ bây giờ, bằng những điều nhỏ bé, chính là cách khôn ngoan nhất để cuộc đời trọn vẹn.
Xin chúc bà con luôn mạnh khỏe, lòng an yên, để mỗi ngày trôi qua đều đáng quý.
Đánh giá bài viết